
Ta vẫn thường tự hỏi
Sao nắng đến cuộc đời
Ta vẫn thường thổn thức
Khi nắng hồng hôn môi
Đời nhiều khi cũng lạ
Mưa nắng vốn do trời
Ta nhiều khi lại muốn
Nắng mưa theo ý người
Nắng có khi rất gắt
Lại có khi nhẹ nhàng
Cũng như đời người vậy
Lúc chật hẹp – thênh thang
Nắng lên trời tươi sáng
Nắng tắt trời tối đen
Đời cũng thường như vậy
Sáng xanh tối lại tàn
Nhân gian ba vạn sáu ngàn
Cười vui cũng lắm khóc than cũng nhiều
Nhắn ai nhớ lấy một điều
Trần gian cõi tạm như chiều nắng tan
Nhân khi nắng vẫn chưa tàn
Tìm về nẻo giác mới an phận đời
Nhắn cho ai những con người
Cùng lên thuyền Pháp giúp đời siêu sinh.

Khai Tâm