Thứ Tư, 4 Tháng Mười 2023

Hãy sống nhẹ nhàng hơn (Kỳ 3)

“Quyển sách này đương nhiên không giới hạn chỉ người muốn tu luyện mới tìm đọc mà xét về góc độ tri thức giáo dục ở xã hội thì đây là một quyển sách đáng giá để mọi người tìm đọc.”(Nguồn ảnh: Falun Dafa in Vietnam)

Khi những ngày tháng đầu tôi được tiếp xúc đọc sách Chuyển Pháp Luân, tôi hoàn toàn không biết đây là một quyển sách hướng dẫn tu luyện. Bởi lời lẽ trong sách vô cùng giản dị, câu từ hoàn toàn không làm người ta quá khó để tiếp nhận. Hầu như những ai chỉ cần biết đọc chữ và kiên trì đọc thì họ cũng hiểu được những nội hàm trong đó. Quyển sách này đương nhiên không giới hạn chỉ người muốn tu luyện mới tìm đọc mà xét về góc độ tri thức giáo dục ở xã hội thì đây là một quyển sách đáng giá để mọi người tìm đọc. Nếu bạn là một nhà giáo thì nó sẽ giúp bạn giữ được phẩm chất đạo đức cao thượng của người thầy; nếu bạn là một bác sĩ nó sẽ làm bạn thay đổi góc nhìn về bệnh tật của con người, nguyên nhân thật sự của những đau khổ thể xác và bạn sẽ có cách trị liệu phù hợp thậm chí vượt bậc nền y học hiện nay; nếu bạn là một nhà kinh doanh nó sẽ giúp bạn trở thành một người có cả tiền lẫn đức độ mà để lại cho thế hệ sau những kinh nghiệm làm giàu chân chính; và nếu bạn là vai trò gì trong cuộc sống này thì quyển sách này sẽ chỉ cho bạn một cách chính xác bạn nên làm gì. Đồng thời sẽ đưa tất cả chúng ta trở về với đạo đức bản nguyên, nhận ra mục đích thật sự của một kiếp người. Liệt kê một lượt, bạn có thể thấy đơn giản là chỉ cần đọc sách rồi chiêm nghiệm sửa mình thôi cũng đã đưa chúng ta đến sự thăng hoa trong sinh mệnh. Việc cao thâm hơn tôi không thể nói vì mỗi người sẽ có nhận thức khác nhau, và sự hiểu biết nông cạn của tôi thì không dám đặc một suy nghĩ cố định nào ở đây.

“Nếu tìm hiểu bạn sẽ nghe về sự thần kỳ khi những người đọc sách chỉ cần có ý nguyện nhất tâm từ bỏ hai thói xấu này họ sẽ có thể vượt qua dễ dàng.” (Nguồn ảnh:Chanhkien.org)

Bạn biết không, khi mới đọc sách tôi đã rất thích nội dung sách nói đến hai việc mà người chiểu theo sách tu luyện sẽ không được làm nữa đó là “hút thuốc” và “uống rượu”. Đương nhiên có nhiều yêu cầu cao hơn nhưng ở đây hai việc này gần gũi với chúng ta nên tôi muốn chia sẻ, và hai yêu cầu này rất hợp với ý tôi. Những tác hại của hút thuốc và uống rượu thì nhiều nghiên cứu ngoài kia đã nói rồi, ở đây yêu cầu nghiêm khắc phải từ bỏ cho người tu có đạo lý cao thâm hơn. Và nếu một người bình thường không tu luyện mà không nghiện hai thứ này thì chẳng quá tốt sao? Nếu tìm hiểu bạn sẽ nghe về sự thần kỳ khi những người đọc sách chỉ cần có ý nguyện nhất tâm từ bỏ hai thói xấu này họ sẽ có thể vượt qua dễ dàng.

Nhớ lại thời tôi còn đi làm ở đơn vị công tác, nơi đây là cơ quan đặc thù, tiệc tùng liên miên, khói thuốc và hình ảnh bia rượu xuất hiện với tần số cao. Tôi kể qua, ở đây có các phòng ban: ngoài phòng hành chính ra thì có cả phòng sản xuất, phòng giáo dục, phòng bảo vệ, phòng y tế và thêm bộ phận căn tin… mỗi phòng có nhiều nhân viên phụ trách. Ở đây thú vị nhất là phòng sản xuất, họ phụ trách gieo trồng lúa với diện tích lớn; có cả cánh đồng rừng tràm được thu hoạch làm củi đốt quanh năm; nuôi heo, trâu, bò, gà, cá cùng các loại rau.v.v.  và bộ phận căn tin thì bán đầy đủ thiết yếu cho sinh hoạt. Như vậy bạn có thể sống ở đây quanh năm mà không cần ra ngoài nếu không có việc gì quan trọng. Đơn vị cũng xa nhà nên tôi đã ở khu tập thể trong khuôn viên cơ sở, có nhà ăn tập thể được chuẩn bị sẵn mỗi bữa cho nên phí sinh hoạt của tôi phát sinh rất ít, lương hầu như tiết kiệm gần nguyên vẹn. Tôi được sắp xếp ở một căn nhà riêng với chị trưởng phòng hành chính, các căn khác thì chứa ba bốn người đã hết chỗ… Tôi cũng nghe nói là không ai dám ở với chị vì tính chị rất dè dặt nguyên tắc các nhân viên trẻ không thể thích nghi. Với tôi thì không có gì khó, sau khi được chị chia sẻ những yêu cầu khi sinh hoạt tôi đã đồng ý ngay, vì bản thân tôi là người cũng nguyên tắc, ngăn nắp, sạch sẽ… hai chị em hợp ý nhau. Chị đối xử với tôi rất tốt, khi chị biết hoàn cảnh của tôi, chị lại càng đối xử với tôi như em út của mình.

“Tôi là người không khôn ngoan kiểu giảo hoạt nhưng tôi rất tinh ý dễ dàng nhận ra ánh mắt, câu từ người ta nói chuyện với tôi là ý tứ gì.” (Nguồn ảnh: Pinterest)

Những câu chuyện buồn vui bắt đầu chạy đến, một người tập tễnh nhiều thiếu sót như tôi quả là phải học cách hành xử. Nhân viên nam nữ ở đây tầm tuổi trẻ như tôi cũng nhiều, đa phần lớn hơn tôi vài tuổi. Tôi không biết khi các nhân viên ấy mới đến thì có gì đặc biệt như tôi không? Chuyện xảy ra là do chú giám đốc đã vô tư khen ngợi tôi với mọi người trước đó, bảo rằng tôi sẽ lên cơ quan làm việc thế là tôi trở thành sự chú ý của mọi người. Tôi là người không khôn ngoan kiểu giảo hoạt nhưng tôi rất tinh ý dễ dàng nhận ra ánh mắt, câu từ người ta nói chuyện với tôi là ý tứ gì. Có người hỏi tôi “sao mà lên được đây?” Câu hỏi này đang nghĩ rằng tôi đã nhờ cậy như thế nào mà có thể lên đây làm. Bạn biết không vì trước tôi có rất nhiều người được làm ở đây cũng là nhờ cậy mới được vào làm. Một phần lớn bộ phận là họ không có bằng cấp chuyên ngành gì cả nên nghĩ tôi cũng giống họ… Đúng là tôi đã quen chú giám đốc từ trước nhưng không phải là nhờ cậy, tôi cũng thấy mình may mắn nên đã cố gắng làm tốt nhất việc được giao khi ấy.

Có quá nhiều việc tôi không thể đi chi tiết ở đây và tôi cũng không muốn để các bạn bị cuốn vào một cách dài dòng tôi sẽ nói về chuyện vui buồn liên quan đến “uống rượu”, nó làm tôi khổ sở trong cách nên đối xử như thế nào cho đúng. Đơn vị chúng tôi thường tiếp khách viếng thăm thường xuyên, đến trao đổi công tác, hoặc là khách tham quan mô hình. Chúng tôi có phòng sản xuất đã tự cung cấp thực phẩm phong phú kết hợp với căn tin nữa, thế là những buổi tiệc rượu đãi khách thường xuyên xảy ra, hầu như mỗi tuần đều có vài bữa lớn nhỏ… Nhân viên nam thì có người hút thuốc có người không, còn rượu thì nam nữ ở đây hầu như đều biết uống, thậm chí có chị uống rất giỏi. Có lần một buổi tiệc ăn mừng của đơn vị, lúc ấy tôi cũng mới về, chú giám đốc cứ gọi tôi qua chào hỏi các cô chú lớn tuổi và các vị chức cao ở một số đơn vị liên quan để tôi biết, tôi cũng nghe lời bước qua chào hỏi. Thế là bị mời bia, khi ấy tôi từ chối là tôi không uống, rồi có chú bảo con “nhấp môi” cũng được… Bây giờ tôi còn thắc mắc là trong văn hóa uống rượu có cả hình thức nhấp môi này sao? Sau đó tôi quay trở lại bàn của mình với anh chị trẻ, họ cũng uống tôi không uống, họ cũng lại bảo tôi nhấp môi nhưng lần này tôi lại cự tuyệt. Bên kia vì mình nghĩ các bậc tiền bối mời mà cứ từ chối thì không đúng lễ, còn bàn anh chị thì chắc sẽ không ép mình, khi cả nhấp môi tôi cũng không làm thì xảy ra những ánh mắt đã thay đổi, một vài lời đã nói ra, ý của họ rằng tôi đã xem thường họ, còn lãnh đạo mời tôi vì muốn lấy lòng nên phải uống. Các bạn nữ bắt đầu nói sau lưng tôi, tôi biết điều đó nhưng không để tâm.

“Đối với tôi rượu bia không khó để uống nhưng nó không có gì tốt cho tôi cả, thời sinh viên có vài lần tôi chỉ dùng một ít và thân thể tôi đã phát sinh những tổn hại mà chỉ tôi phải chịu đựng” (Nguồn ảnh: Internet)

Sau này có nhiều buổi tiệc trong đơn vị giao lưu tôi thường tìm cách tránh mặt, tôi lại bị bảo là người không hòa đồng. Tôi nghĩ lúc tôi nào gặp ai cũng vui vẻ cười chào, việc nào giao thì làm cũng ổn cả, cũng có những lúc tôi nói chuyện xã giao với mọi người rất vui vẻ, nhưng nếu tôi không hòa vào tiệc tùng uống rượu và bị xét là không hòa đồng thì khó mà theo được. Trong đơn vị có một chị cũng từng học chung trường đại học khóa trên tôi, chị ấy từng biết tôi thời sinh viên. Chị ấy hỏi: “em là dân thể dục mà không biết uống rượu sao?”. Lại là một định kiến, tại sao những người học ngành này phải biết uống hay phải uống nó khi không thích. Tôi rất chân thật trả lời: “em biết uống nhưng em không thể uống”. Đối với tôi rượu bia không khó để uống nhưng nó không có gì tốt cho tôi cả, thời sinh viên có vài lần tôi chỉ dùng một ít và thân thể tôi đã phát sinh những tổn hại mà chỉ tôi phải chịu đựng. Nên sau này tôi đã không đụng đến nó, và cũng không phải thân thể tôi thế nào rồi không dám uống, mà tôi cân nhắc ở cái đạo lý. Sau này cũng không ai ép tôi uống. Chị trưởng phòng hành chính ở cùng tôi, có hôm chị tiếp khách xong về say không biết gì, nôn mửa ra khắp sàn… những ngày sau thuận tiện tôi đã chia sẻ với chị: “nếu có thể chị hãy hạn chế hoặc từ chối, sức khỏe chị sẽ không ổn trong tương lai nếu cứ tiếp tục như thế này”, chị cũng đồng ý với chia sẻ của tôi.

Trong đơn vị hầu như các cô chú lớn tuổi đều quý tôi, tôi cũng quý tất cả mọi người, nhưng xung quanh thì đã xuất hiện nhiều người tật đố tôi, có lẽ đây là những người đầu tiên trong đời tật đố ganh tị với tôi. Tôi thì thấy mình có gì cho người khác phải ganh tị đây ?  Tôi biết thế nhưng tôi vẫn giữ lễ mà đối xử với họ… Ở phòng bảo vệ lại có một chú làm thâm niên mà ai cũng nể trọng, gọi là chú ba, lúc đầu tôi cũng gọi theo mọi người. Khi hỏi ra quê quán, lần ra thì quay lại tôi chỉ gọi chú ấy là anh thôi, vì chú phải gọi ông ngoại tôi là ông và quan hệ gia tộc rất gần. Thế là tôi phải đổi cách xưng hô gọi là anh hai theo vai vế. Rồi tôi cũng bị dèm pha một tí, mọi người hay bảo ở đây anh chị phải gọi bằng chú còn em thì gọi là anh, vai em lớn quá, tôi chỉ mỉm cười đáp lại.

“Tôi nghĩ làm người phải học cách biết tiếp nhận, đồng thời cũng phải học cách biết từ chối.” (Nguồn ảnh: Nét đẹp Việt Nam)

Đây là môi trường đầu đời tôi phải học cách hành xử vất vả, có cái làm được tốt, cái còn vụng về. Đến khi tôi thi đậu cao học, đơn vị chỉ cho tôi chọn một trong hai thôi, đi học thì phải nghỉ việc, bởi thời gian công tác của tôi quá ngắn chưa có ưu tiên. Nhiều người yêu quý khuyên tôi ở lại, vì cái bằng đại học của tôi tiếp tục làm việc ở đây thì công danh cũng thăng tiến rồi, họ vẽ ra lương sẽ cao, tôi sẽ xây được nhà chỉ vài năm làm nữa thôi để níu kéo tôi… Còn tôi thì nghĩ mình nên tiếp tục học để nâng cao khả năng của mình khi còn có thể, tương lai làm tốt hơn, đồng thời một phần tôi cũng là đang muốn chạy khỏi sự ganh tị ấy, tôi không muốn tranh giành gì với họ cả. Tôi cũng thấy trong đơn vị có sự phân chia theo nhóm để chơi với nhau, tôi nhìn thấy hết mọi vấn đề. Tôi đã quyết định nghỉ việc và đi học. Ngày chuẩn bị rời đi, tôi đi tìm các cô chú anh chị để chào hỏi chia tay. Gặp anh trưởng phòng bảo vệ, anh bảo tôi: “về nhà học uống rượu nhé!”, tôi cười và nói “em không học cái này đâu ạ”… Tôi nghĩ làm người phải học cách biết tiếp nhận, đồng thời cũng phải học cách biết từ chối.

Có vẻ tôi đã bị một áp lực không nhỏ khi làm việc ở đây, làm thế nào cân bằng các mối quan hệ mà không đánh mất chính mình, giữ được lập trường trong cách sống. Nhưng bên cạnh đó tôi cũng lưu giữ những điều tốt đẹp mà tôi học được, thật quý giá khi tôi có được những người đồng nghiệp đầu đời. Tôi biết có nhiều người ban đầu cũng như tôi nhưng rồi vì phải cố giữ cho được công việc, mức lương hay muốn được thăng chức mà họ phải lao vào từng bước làm điều mà bản thân trước đây cũng hiểu rõ nó không tốt,… Rồi khi nó đã thao khống tâm trí họ, thì họ lại xem nó là một phần không thể thiếu trong cuộc sống, là lẽ đương nhiên thịnh hành trong xã hội ngày nay, và dù phụ nữ có uống rượu thì cũng không có ai nói một tiếng là không được cả. Xã hội hôm nay đã khó phân biệt được tốt xấu rồi.

“Hãy làm cho cuộc sống của mình trở nên nhẹ nhàng và thuận theo Đạo, bạn sẽ thấy một thế giới mới trong chính bản thân mình.” (Nguồn ảnh: Pinterest)

Tôi minh tỏ rằng, khi con người làm việc phù hợp với Đạo thì tấm lòng rộng mở, hành vi thoáng đạt, mang đến bên mọi người là hạnh phúc, an vui. Tôi muốn gửi bạn thông điệp rằng: hãy làm cho cuộc sống của mình trở nên nhẹ nhàng và thuận theo Đạo, bạn sẽ thấy một thế giới mới trong chính bản thân mình.

Tôi sẽ đợi bạn!
(Còn tiếp)

Tĩnh Nhiên, 12/10/2021

Các bài viết liên quan:

[related_posts_by_tax title=""]

VIDEO GỢI Ý

[youlist randomvid="2ixVsuU5MOw, Ongzpm5qN18, FrPYclwSF_A, nX8VpCywqD0, ZXketPYULb0, Gme6hDduhDQ, o_yK8hgb5-Y, 8PlXEoD-_9U, qDMQPIoSdPs, whmtXT5Zgrk, 8x3SFMa7hP0, jGv3n2Uhi4U" showinfo="1" width="768" height="480" class="youlist" autohide="2" autoplay="0" disablekb="0" theme="dark" modestbranding="0" controls="1" color="red" fs="1" rel="0" start="0" loop="0" iv_load_policy="1" version="3" style="" vq="" nocookie="0" https="1" wmode="" parameters=""]

Hits: 496

Bài nên xem:

Khi bạn hiểu sai về Pháp Luân Công, thì sẽ dẫn đến việc gì?

Đơn giản là - hiểu sai thì sẽ có ứng xử hành động sai, ứng xử hành động sai thì kết quả không tốt cho mình [và kể cả người thân], vì người ta nghĩ gì làm gì thì đều sẽ phát sinh một kết quả về sau, đó là quy luật. Cụ thể việc này ra sao? Các bạn đọc ở vế sau bài viết, chúng tôi cần nói một chút về bối cảnh và đầu đuôi sự việc các bạn mới có thể hiểu hết.

Học viên Pháp Luân Công Việt Nam luyện công (Nguồn ảnh: Internet)

Có một điều mà rất nhiều người vướng phải, ấy là cho rằng Pháp Luân Công là tà đạo, làm chính trị. “Chẳng đúng thế sao, đài báo ti vi, trên mạng trên facebook họ nói đầy đấy thôi, đài báo nhà nước cũng nói đấy thôi”. Bạn nói thể chẳng phải rất ư là định kiến theo số đông và bất công sao? Chúng ta ai cũng nói câu tôi nghe gì cũng là “nghe bằng hai tai” hoặc “không biết thì cũng không nên nghe này kia mà nói lung tung”, nhưng bạn đang dùng hai tai mà nghe mà tin cùng một luồng thông tin nói xấu, trang web và sách của Pháp Luân Công công khai trên mạng, muốn biết tốt xấu thì xem trực tiếp nghe trực tiếp những gì họ học họ làm thì sẽ rõ hết chứ đâu cần nghe qua ai. Là “tà đạo” thì giáo lý việc làm của nó nhất định phải liên quan đến điều ÁC. Là “làm chính trị” thì nó nhất định phải tranh quyền tranh chức hay cái ghế của ai đó, hay là liên quan đảng phái đấu đá,vv… Pháp Luân Công không có những điều này, bạn có thể kiểm chứng bằng việc tìm hiểu những điều họ học tại trang web chính thống của Pháp Luân Công [https://vi.falundafa.org/] có chữ nào là dạy làm ác, có chữ nào là kêu đi làm chính trị đảng phái. Đôi khi chúng ta sống một đời cùng vợ chồng, cha mẹ, thân thiết như vậy nhưng cũng không hiểu hết họ, huống hồ một tình huống mà chúng ta ở ngoài  và nghe qua như Pháp Luân Công.

Nhưng đài báo ti vi nhà nước cũng nói như vậy” - đài báo ti vi nhà nước cũng rất nhiều kênh, có kênh nói có kênh không, đài báo ti vi cũng là người có hiểu đúng và hiểu sai, có người đưa tin sự thật và có người đưa tin theo “ý đồ” của cá nhân người viết, việc ĐCSTQ đàn áp Pháp Luân Công đã cách đây 23 năm [1999], bây giờ họ viết bài cũng chỉ dựa vào tài liệu lượm lặt trên mạng hoặc bên nhà nước TQ đưa qua, đây chẳng khác nào là “lấy “sự thật” được nói ra từ miệng tên giết người cưỡng bức rồi về đưa tin về vụ án mà nó gây ra”, và sự thật mà tên giết người đó nói là nó có lý do hợp lý để giết người và cưỡng bức - trớ trêu thay đây là chỗ mà nhiều người tin theo.

Quay ngược thời gian nói về việc này, HitsLe khi diệt chủng  6 triệu người Do Thái hắn ta cũng làm công tác tuyên truyền, nhiều người dân Đức lúc bấy giờ cũng ủng hộ và đồng quan điểm với nó, nghe nói hắn cũng cho rằng người Do Thái muốn lật đổ và “làm chính trị”. Cho đến hôm nay nhân loại nhìn nhận hắn là kẻ diệt chủng tàn ác và là điển hình của tội ác với nhân loại.

Thời Kmer đỏ thổng trị Campuchia đã gây ra cái chết của ước chừng khoảng 1,4 triệu đến 2,2 triệu người, mà lúc đó tổng số dân của Campuchia chỉ khoảng hơn 7 triệu người, nó đương nhiên cho đài báo tuyên truyền rằng những người bị giết là thành phần "phản đảng, làm chính trị, phản cách mạng" (Khmer đỏ cũng là ĐCS và được Trung Cộng tiếp tay), một kiểu đại loại như thế. Nhân dân Campuchia thời đó cũng nhiều người đồng quan điểm và tin theo tuyên truyền của Pol Pot. Và giờ đây cả thế giới đã phán xử, nhân loại cũng biết về tội ác diệt chủng của nó.

ĐCSTQ đàn áp gia đình học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc (Nguồn ảnh: Chánh Kiến Net)

So sánh về mức độ tàn ác thì ĐCSTQ còn nhỉnh hơn HitLe và PolPot, lý do gì khiến bạn tin vào vu khống của nó về Pháp Luân Công rồi cho rằng Pháp Luân Công là “tà đạo, làm chính trị,vv…” trong khi cha ông của người Việt nhiều người đã chết nơi biển đảo hay biên giới vì đạn dược của Trung Cộng,  rất có thể sẽ rơi vào tình huống của người dân thế giới thời bấy giờ tin và nghe theo tuyên truyền của HitLe hay PolPot trước khi tội ác của nó chưa bị phơi bày.

Lại nói tôi tin vào đài báo của nhà nước Việt Nam chứ chẳng tin vào đài báo ĐCSTQ, đúng rồi, nhiều đài báo láng giềng của Đức cũng đưa tin theo tuyên truyền của HitLe và người dân láng giềng thì tin vào tuyên truyền của nhà nước họ, gián tiếp tin theo thôi.

Dẫn ra các ví dụ trên để nói về cách chúng ta tiếp nhận thông tin đài báo, phải chăng chúng ta có lần đã tự lừa mình theo cách trên khi phán đoán nhận định về một ai đó?

Hiểu về Pháp Luân Công thế nào cho đúng? 

Pháp Luân Công là một môn tu thuộc trường phái Phật, chiểu theo nguyên lý Chân Thiện Nhẫn để tu tâm và hành xử hàng ngày, kèm thêm 5 bài tập nhẹ nhàng giúp nâng cao sức khỏe. Người tu luyện Pháp Luân Công đa phần đạt được lợi ích to lớn về đạo đức và sức khỏe, điều này tạo thành sức hút mạnh mẽ khi vào 1999 đã có 100 triệu người Trung Quốc theo học (1/10 dân số TQ lúc bấy giờ).

Cảnh luyện công của các học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc trước 20 tháng 7 năm 1999 (Ngồn ảnh: Minh Huệ Net)

Việc Giang Trạch Dân và ĐCSTQ đàn áp Pháp Luân Công chủ yếu là vì sự ganh tỵ: 100 triệu là lớn hơn số đảng viên ĐCSTQ thời bấy giờ [70 triệu], nó không chịu được việc có một đoàn thể nào lớn hơn nó. Nó cũng không chịu được khi sách của Pháp Luân Công (cuốn Chuyển Pháp Luân) thì người dân TQ người người tìm đọc, chuyền tay nhau đọc trong khi sách của nó (các sách về đảng) thì phải cưỡng chế nhồi nhét vào đầu người dân. Nó không chịu được vì người học Pháp Luân Công tin Thần kính Phật trong khi nó muốn lòng kính trọng Thần của người dân không được lớn hơn việc tôn thờ nó, nó muốn người dân coi đảng là nhất. Nó ganh tỵ vì người tập Pháp Luân Công lúc đó rất nhiều người tự nguyện làm việc tốt trong khi đảng viên của nó thì thỉnh thoảng mới có một tấm gương người tốt điển hình. Nó [Giang Trạch Dân - tổng bí thư ĐCSTQ lúc bấy giờ] không chịu được việc vợ, cũng như cấp dưới của nó hết lời ca ngợi đức độ của vị Sư phụ Pháp Luân Công, không chịu được việc người dân TQ kính trọng vị thầy của Pháp Luân Công từ tấm lòng trong khi nó là một lãnh tụ lại không có được điều này.

Tất cả điều trên khiến Giang Trạch Dân và ĐCSTQ phát động đàn áp Pháp Luân Công. Có người không thể nào tin được việc một lãnh tụ cấp cao lại đem lòng ganh tỵ và nghe phi lý, chủ yếu là vì họ vốn quan niệm rằng cấp cao là có đạo đức tư cách tốt, trong khi lịch sử nhân loại cho thấy ngay rất nhiều bậc vua chúa gọi là “hôn quân vô đạo”, lãnh đạo cấp cao nhưng nó cũng là người  không phải Thần Phật, là người mà ở vị trí nào mà không giữ được đạo đức thì cũng hành xử tệ thôi, chẳng phải thời hiện nay chúng ta đã chứng kiến rất nhiều tham quan ghế to chức to cũng làm điều xằng bậy đấy sao, núi thì to nhưng không phải không có rắn độc. Việc Giang Trạch Dân và ĐCSTQ đàn áp Pháp Luân Công đã có nhiều quốc gia lên án và truy tố về tội ác này.

Thế giới lên án tội ác của Giang Trạch Dân. Ông ta sẽ bị trừng phạt vì đã đã tiến hành bức hại Pháp Luân Công (Nguồn ảnh: Tinh Hoa)

Khi bạn hiểu sai về Pháp Luân Công, thì sẽ dẫn đến việc gì? Hiểu sai thì sẽ phát sinh ác cảm hoặc thù ghét phỉ báng, hoặc tham gia trực tiếp vào việc phá họ. Nhưng Pháp Luân Công là Phật Pháp, ác cảm hay thù ghét phỉ báng họ cũng chính là đang ác cảm thù ghét phỉ báng đối với Phật Pháp, ứng xử với Phật Pháp cũng tương đương với đang ứng xử với vị Thần vị Phật hoặc đệ tử của họ. Người có đức tin vào Thần Phật ai cũng biết rằng, khi một người thù ghét, xúc phạm, phỉ báng Thần Phật, Phật Pháp [dù chỉ là ý nghĩ trong tâm] thì sẽ tạo thành tội nghiệp to lớn và chịu báo ứng bi thảm vì tội nghiệp này. Có một điều dễ khiến người sai lầm ấy chính là họ không tin vào báo ứng và cho rằng chuyện viển vông mê tín, nói rằng tôi chả thấy ai bị báo ứng cả. Vì sự thật chẳng báo chí hay nhà nước nào đi thống kê “nhân quả báo ứng cả”, và đương sự bị báo ứng lúc đó họ chẳng thể đội mồ dậy nói cho chúng ta nghe, những chuyện nghe được từ dân gian hay người truyền lại thì lại cho là mê tín viển vông. Người Việt nói: “có kiêng có lành”, kính trọng Thần Phật hay tín ngưỡng chân chính thì chẳng mất gì cả, đương nhiên lành mà không có hại, còn việc xúc phạm một tín ngưỡng hoặc đoàn thể tín ngưỡng khác chỉ vì những điều của họ khác với nhận thức của bạn lại là việc rất không nên, có hại, bởi vì họ không tổn gì bạn cả. Nếu mà vô tri hùa theo đám ông mà ứng xử sai với những điều liên quan đến Thần Phật, Phật Pháp, hay cá nhân đoàn thể tín ngưỡng thì lại càng không nên.

Chúng tôi vừa nói cho bạn biết sự thật về Pháp Luân Công và lý do vì sao bạn cần hiểu đúng về nó, mục đích không phải vì để bạn học Pháp Luân Công, mà vì đây là Phật Pháp. Chúng ta không nên thù hận Phật Pháp, nếu không sẽ mang tai họa đến cho bản thân. Và khi nói về tội ác ĐCSTQ đàn áp Pháp Luân Công, thì đương nhiên cần chỉ đích danh kẻ gây tội ác là ai. Chỉ đích danh ĐCSTQ thì phải có chữ “đảng”, có chữ “đảng” trong trường hợp này nào có liên quan gì đến chính trị. Đây cũng chính là điểm mà nhiều người vin vào để nói rằng Pháp Luân Công làm chính trị, chỉ vì có nhắc đến một chữ “đảng”.

Hiểu được rằng Pháp Luân Đại Pháp - Chân Thiện Nhẫn là tốt thì sẽ có được phúc báo và bình an - may mắn (Nguồn ảnh: Pinterest)

Khi bạn hiểu đúng, bạn sẽ không thù ghét ác cảm với Pháp Luân Công, không phỉ báng Phật Pháp, không hùa theo tuyên truyền vu khống của Trung Cộng, sẽ không phải chịu những gì liên quan đến báo ứng đối với việc này. Hàng trăm triệu học viên Pháp Luân Công thường nói điều này, không hùa theo Trung Cộng trong tội ác mà nó làm đối với Pháp Luân Công thì sẽ không bị họa lây khi trời diệt nó. Hiểu được rằng Pháp Luân Đại Pháp - Chân Thiện Nhẫn là tốt thì sẽ có được phúc báo và bình an - may mắn. Chúng tôi chính mong muốn điều này cho bạn và người thân của bạn! Công đạo trong lòng tự bạn soi xét có thể hiểu được!

Tác giả: Pháp đồ

Nếu quý độc giả có câu chuyện hay, bức ảnh đẹp, lời thơ sâu lắng... có ý nguyện cùng chúng tôi gìn giữ những giá trị đạo đức truyền thống. Xin vui lòng gửi về hòm thư: admin@quayvetruyenthong.org

Có thể bạn quan tâm:

BÀI VIẾT XEM NHIỀU