Thứ Tư, 4 Tháng Mười 2023

Cuộc đàn áp tôn giáo dưới thời Hoàng đế Huy Tông đã để lại những hậu quả gì?

(Tác phẩm: Phật Đạo Thần; Nguồn ảnh: Traditional Cultural)

Trung Hoa có lịch sử lâu dài về việc kính Thần. Nhưng qua nhiều triều đại, có những giai đoạn đen tối khi các hoàng đế bức hại Phật giáo và các tín ngưỡng khác. Hầu hết tất cả những vị hoàng đế này đều lãnh hậu quả nghiêm trọng, đó là bài học cho các thế hệ sau. Ở đây, xin bàn về Hoàng đế Tống Huy Tông.

Phong trào Diệt Phật
Tống Huy Tông Triệu Cát (1082-1135 SCN), tại vị 26 năm (1100-1126 SCN), là vị quân chủ thứ tám triều nhà Tống, cũng là nguyên nhân trực tiếp dẫn đến sự diệt vong của triều đại Bắc Tống. Ông ta không phân biệt trung gian, không có kế sách trị quốc, toàn bộ tâm tư đều đặt ở chỗ đàn ca, hưởng lạc. Văn chương, hội họa, thư pháp vốn có vị trí quan trọng trong lịch sử, nhưng ông ta không biết kính nể, còn mạt sát Thần Phật. Bởi vậy, quốc gia suy yếu, quan lại tham ô, bách tính lầm than. Tệ hơn, ông ta đã phá hoại và gần như tiêu diệt Phật giáo trong thời gian trị vì.

“Những gì Huy Tông làm là khó nhận biết và cực kỳ ác độc, lấy áp lực bên ngoài, lấy danh lợi mà mê hoặc các nhân sỹ trong Phật giáo, còn làm hỗn tạp Phật giáo và Đạo giáo, từ đó làm biến tướng và hủy diệt Phật giáo.” (Chân dung Tống Huy Tông; nguồn: Wikipedia)

Tống Huy Tông tôn sùng Đạo giáo, cũng cho xây mấy đạo quán, nhưng lại xem thường chính sách Phật giáo. Sau mấy năm đăng ngôi hoàng đế, vào năm Tuyên Hòa 1119, Huy Tông lấy danh nghĩa cải cách Phật giáo rồi biến tướng thành bức hại. Cụ thể, ông ta dùng các danh hiệu trong Đạo giáo mà gọi thay cho các danh hiệu trong Phật giáo, như gọi Phật là Đại Giác Kim Tiên, gọi Bồ Tát là Đại sỹ, tăng là Đức sỹ, ni là nữ Đức sỹ… ngoài ra còn bãi bỏ các giới luật như cạo tóc đi tu. Các tăng ni bị bắt phải học kinh sách của Đạo giáo. Ngoài ra, những nhà sư đã tinh thông kinh sách Đạo giáo còn được đãi ngộ như quan viên trong triều.

(Trung Cộng phá hủy Học viện Phật giáo lớn nhất Tây Tạng; nguồn: trithucvn.org)

Không giống như một số hoàng đế như Chu Vũ Đế của triều đại Bắc Chu công khai đàn áp biến tướng và hủy diệt Phật giáo, Phật giáo và phá hủy đền chùa, những gì Huy Tông làm là khó nhận biết và cực kỳ ác độc, lấy áp lực bên ngoài, lấy danh lợi mà mê hoặc các nhân sỹ trong Phật giáo, còn làm hỗn tạp Phật giáo và Đạo giáo, từ đó làm biến tướng và hủy diệt Phật giáo. Đây là vấn đề nghiêm trọng bởi người chân chính tu luyện đều hiểu rằng tu luyện phải chuyên nhất; dù là Phật giáo hay Đạo giáo đều không được trộn lẫn mà tu. Bức bách, mê hoặc người tu luyện Phật giáo hỗn tạp với những điều của Đạo giáo, thực chất chính là phá hoại việc tu hành của họ.

Những nhà sư chân tu đương nhiên không đồng ý. Một nhóm tăng nhân đề xuất biện luận về chiếu cải cách Phật giáo của Tống Huy Tông, kết quả là bảy vị tăng nhân, đứng đầu là Đại sư Nhật Hoa Nghiêm và Minh Giác, đã bị đánh bằng trượng, bị chôn sống đến chết. Đại sư Vĩnh Đạo bị đày đến Đạo Châu (thuộc tỉnh Hồ Nam ngày nay). Một số nhà sư vì sợ hãi mà bề ngoài đã phụng chỉ, công khai tán thành tội loạn pháp của Tống Huy Tông.

Một kết cục bi thảm
Không lâu sau khi Tống Huy Tông ra lệnh diệt Phật, bao nhiêu thảm họa lớn đã xảy ra và triều đại Bắc Tống đã kết thúc thảm hại. Năm 1126, quân Kim ở phía Bắc xâm lược và chiếm được kinh thành Biện Kinh (nay thuộc Khai Phong, tỉnh Hà Nam). Không chỉ Tống Huy Tông cùng con trai của ông ta là Khâm Tông, mà rất nhiều người trong hoàng thất – tổng cộng hơn vạn người, đa số là nữ – đều bị quân Kim bắt làm nô lệ, có người còn bị ép làm kỹ nữ. Một con trai khác của Tống Huy Tông là Cao Tông đã chạy đến Lâm An (thuộc Hàng Châu, tỉnh Chiết Giang ngày nay) và thành lập triều đại Nam Tống. Thảm họa này được gọi là loạn Tĩnh Khang.

“Không lâu sau khi Tống Huy Tông ra lệnh diệt Phật, bao nhiêu thảm họa lớn đã xảy ra và triều đại Bắc Tống đã kết thúc thảm hại.” (Nguồn ảnh: NTD Việt Nam)

Sau khi bị bắt, Tống Huy Tông và con trai Khâm Tông bị giam giữ tại thành Ngũ Quốc (nay thuộc huyện Y Lan, tỉnh Hắc Long Giang), ông ta bị dằn vặt tinh thần, đã viết lại rất nhiều bài thơ thể hiện sự hối hận, ai oán, thê lương. Thế nhưng, sự hối hận đó chỉ là để đổ lỗi cho quan viên trong triều về sự ô nhục này, nói rằng “xã tắc sơn hà đều vì đại thần kém cỏi”, mà không nhận ra bản thân vì tội khinh nhờn Phật Đạo Thần, hãm hại Phật giáo, làm xằng bậy mà đưa đến kết quả này.

Có lần, cha con Tống Huy Tông gặp một ông lão đến từ thành Biện Kinh. Hồi tưởng lại chuyện cũ, ba người họ ôm nhau khóc rống, bị thống lĩnh quân Kim nhìn thấy, ra lệnh cho quân lính quật cho hai cha con mỗi người 50 roi. Đêm đó, Tống Huy Tông cắt quần áo thành dải, làm dây chuẩn bị tự sát. Khâm Tông thấy thế, bèn lao ra đỡ cha từ xà nhà xuống, xong hai cha con lại ôm nhau mà khóc.

Để sống sót qua mùa đông giá buốt ở phương Bắc, hai cha con Tống Huy Tông phải chui vào hầm sâu mấy thước mà sống. Cuối cùng, tóc của ông bị rụng hết, tai điếc, mắt mờ, khóc không ra nước mắt. Chín năm , ông chết ở tuổi 52.

“Lịch sử Trung Quốc có nhiều quan lại và hoàng đế hủ bại, nhưng rất ít người gặp phải số phận bi thảm như Huy Tông. Song không có gì quá ngạc nhiên, vì đàn áp tôn giáo là một trong những tội ác lớn nhất và Huy Tông đã cố ý tiêu diệt Phật giáo ở Trung Quốc.” (Nguồn ảnh: Tân Sinh)

Khi Khâm Tông phát hiện ra thi thể của cha mình, nó đã lạnh cứng như đá. Quân Kim đem thi thể Tống Huy Tông dựng vào hố đá mà thiêu. Được nửa chừng, họ đổ nước vào hố để dập lửa, rồi đưa thi thể cháy dở vào cái hố khác chứa đầy nước. Họ cho rằng nước ngâm xác chết cháy có thể dùng để chế dầu đốt đèn. Quá đau buồn, Khâm Tông cũng định nhảy xuống hố nước để tự kết liễu đời mình. Quân Kim đã ngăn lại, nói rằng người sống nhảy xuống nước thì không dùng làm dầu đốt đèn được.

Lịch sử Trung Quốc có nhiều quan lại và hoàng đế hủ bại, nhưng rất ít người gặp phải số phận bi thảm như Huy Tông. Song không có gì quá ngạc nhiên, vì đàn áp tôn giáo là một trong những tội ác lớn nhất và Huy Tông đã cố ý tiêu diệt Phật giáo ở Trung Quốc.

Cuộc bức hại nhân danh “Hiệp hội Luật sư Trung Quốc”
Đáng tiếc là, cuộc bức hại tín ngưỡng đã đạt đến mức độ chưa từng có sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) lên nắm quyền vào năm 1949. Từ Chiến dịch chống cánh hữu vào năm 1950 nhắm vào giới trí thức, đến Cách mạng Văn hóa xóa bỏ các giá trị truyền thống vào những năm 1960, ĐCSTQ đã không ngừng bức hại công dân của chính nó. Vào tháng 7 năm 1999, nó phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công, còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp, một môn tu luyện thiền định dựa trên nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn.

“Pháp Luân Công đã thu hút khoảng 100 triệu học viên trên khắp Trung Quốc và từ các quốc gia khác. Nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn hoàn toàn đối lập với bản chất giả-ác-đấu của ĐCSTQ.” (Nguồn ảnh: Chanhkien.org)

Kể từ khi được truyền xuất ra công chúng vào năm 1992, Pháp Luân Công đã thu hút khoảng 100 triệu học viên trên khắp Trung Quốc và từ các quốc gia khác. Nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn hoàn toàn đối lập với bản chất giả-ác-đấu của ĐCSTQ. Chính vì vậy, 21 năm trước, chính quyền Trung Quốc đã bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công bằng các chiến dịch phỉ báng quy mô lớn cùng với sự tham gia của hệ thống cảnh sát, viện kiểm sát và tòa án.

Mặc dù cuộc bức hại Pháp Luân Công là do Phòng 610, một tổ chức ngoài pháp luật, và Ủy ban Chính trị và Pháp luật (PLAC), nhưng ĐCSTQ đã huy động toàn xã hội bức hại các học viên vô tội. Chẳng hạn như Hiệp hội Luật sư Trung Quốc, một cơ quan chính phủ, giữ vai trò một hội hàn lâm.

Ngày 20 tháng 3 năm 2019, Vương Thần đã thay Vương Nhạc Tuyền làm giám đốc Hiệp hội Luật sư Trung Quốc. Vương Thần là ủy viên của Bộ Chính trị, cơ quan ra quyết định tối cao của ĐCSTQ. Trong vòng một tháng, Vương Thần đã lên kế hoạch đào tạo chuyên sâu nhằm tăng cường cuộc bức hại Pháp Luân Công.

Theo một tài liệu bị rò rỉ có tên “Hồ sơ đào tạo Hiệp hội Luật sư Trung Quốc năm 2019 số 17,” chỉ riêng trong năm 2019, cơ quan này đã tổ chức tám khóa đào tạo. Các diễn giả gồm những người từ Hiệp hội Chống Tà giáo Trung Quốc, Bộ Công an, Trường Đảng Trung ương (còn gọi là Học viện Quản trị Quốc gia), các chi nhánh địa phương của Trường Đảng và các cơ sở giáo dục đại học.

“Bằng cách hợp tác chặt chẽ với PLAC và Phòng 610 ở tất cả các cấp, mục tiêu của Hiệp hội Luật sư Trung Quốc là tiêu diệt Pháp Luân Công.” (Tác phẩm: Mổ cướp nội tạng người tu luyện Pháp Luân Công là tội ác; Nguồn ảnh: Minghui.org)

Các học viên là giám đốc và các quan chức chủ chốt từ các chi nhánh của PLAC, các chi nhánh địa phương của Hiệp hội Chống Giáo phái, cũng như hệ thống cảnh sát, viện kiểm sát và tòa án. Cũng gồm có các quan chức từ hệ thống Phòng 610. Người ta nói rằng ĐCSTQ đã lên kế hoạch leo thang cuộc bức hại Pháp Luân Công vào đầu năm 2020 sau các khóa huấn luyện năm 2019 này. Kế hoạch này đã bị gián đoạn bởi đại dịch virus corona và sau khi tình hình một số nơi ở Trung Quốc được cải thiện, ĐCSTQ đã phát động chiến dịch xóa sổ trên quy mô lớn, một nỗ lực phối hợp nhằm buộc mọi học viên Pháp Luân Công nằm trong danh sách đen của chính phủ phải từ bỏ đức tin của họ vào Pháp Luân Công. Bằng cách hợp tác chặt chẽ với PLAC và Phòng 610 ở tất cả các cấp, mục tiêu của Hiệp hội Luật sư Trung Quốc là tiêu diệt Pháp Luân Công.

(Cô Lui Zhenfang một người tu luyện Pháp Luân Công đã nộp đơn tố cáo mô tả sự đau đớn mà ĐCSTQ đã tàn phá cơ thể của cô; nguồn: thepochtimes.com)

Sự tham gia của Vương Thần trong cuộc bức hại bắt đầu ngay cả trước khi cựu lãnh đạo ĐCSTQ Giang Trạch Dân chính thức phát động cuộc bức hại vào tháng 7 năm 1999. Từ Quang Xuân, thuộc hạ của Giang, sau đó là Thứ trưởng Bộ Tuyên truyền vào thời điểm đó, đã triệu tập một cuộc họp với tổng biên tập của 10 tờ báo hàng đầu ở Bắc Kinh vào tháng 6 năm 1996. Ông ta thẳng thừng yêu cầu các cơ quan truyền thông này đăng các bài báo chống Pháp Luân Công. Vương Thần khi đó là tổng biên tập của Quang Minh Nhật báo, đã tuân thủ chặt chẽ lệnh này và đăng các bài báo vu khống Pháp Luân Công trên trang nhất. Sự việc này khiến công chúng bị mắc lừa và mở đường cho cuộc bức hại sau này.

Sau khi xem những bài viết trên Quang Minh Nhật báo, một số học viên đã đến tòa soạn để gửi tài liệu giải thích sự thật về Pháp Luân Công nhằm làm sáng tỏ những điểm sai lầm trong bài báo. Vương Thần từ chối gặp họ và lệnh cho thư ký ghi lại thông tin liên lạc của các học viên. Sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999, Vương Thần đã cung cấp thông tin cho cảnh sát để trả đũa.

Với tư cách là chủ tịch tờ Quang Minh Nhật báo năm 2002 và Thứ trưởng năm 2008, Vương tiếp tục chỉ thị tờ báo này và các phương tiện truyền thông khác bôi nhọ Pháp Luân Công.

Thủ phạm nhân quyền bị trừng phạt
Vào ngày 7 tháng 12 năm 2020, Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ (DOS) thông báo rằng họ sẽ trừng phạt 14 quan chức Trung Quốc vì vi phạm nhân quyền, trong đó có Vương Thần và 13 phó chủ tịch khác của Ban Thường vụ Đại hội Nhân dân Toàn quốc (NPCSC).

“Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ một lần nữa đã công bố lệnh trừng phạt 17 quan chức Trung Quốc và các quan chức nước ngoài khác vì tội vi phạm nhân quyền.” (Tác phẩm: Phiên tòa công thẩm; nguồn: Chanhkien.org)

Ngoại trưởng Hoa Kỳ lúc đó là ông Mike Pompeo tuyên bố rằng các quan chức này không tuân thủ Tuyên bố chung và Luật Cơ bản về các vấn đề liên quan đến Hồng Kông, khiến người dân Hồng Kông bị tước quyền bầu cử. Ông giải thích, “Việc Bắc Kinh không ngừng tấn công vào các quy trình dân chủ của Hồng Kông đã phá hủy Hội đồng Lập pháp của họ, khiến cơ quan này trở thành bù nhìn, không dám đưa ra phản đối có ý nghĩa nào.”

Ba ngày sau, Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ một lần nữa đã công bố lệnh trừng phạt 17 quan chức Trung Quốc và các quan chức nước ngoài khác vì tội vi phạm nhân quyền. Ông Pompeo cho biết, một trong số đó là Hoàng Nguyên Hùng, cảnh sát trưởng của Phòng Cảnh sát Hạ Môn thuộc Sở Cảnh sát Ngô Thôn, tỉnh Phúc Kiến.

Ông Pompeo cho biết trong một tuyên bố rằng Hoàng bị trừng phạt vì dính líu đến “trắng trợn vi phạm nhân quyền” đối với các học viên Pháp Luân Công.

Cả Hoàng và vợ hiện đều bị từ chối cấp thị thực đến Hoa Kỳ.

(Tranh vẽ: Chân-Thiện-Nhẫn phơi bày tôi ác diệt chủng của ĐCSTQ; Nguồn: DKN.tv)

Người Hoa có câu “Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo.” Giống như những gì đã xảy ra trong lịch sử, một ngày nào đó, những kẻ hãm hại các học viên Pháp Luân Công và những người vô tội khác sẽ phải lãnh hậu quả. Theo thống kê của Minh Huệ, 164 quan chức chính quyền cấp tỉnh và trung ương ở Trung Quốc đã gặp phải hậu quả như vậy. Để xem thông tin chi tiết, vui lòng tải tệp tin trong bản tiếng Hán của bài viết này.

(Nguồn: vn.minghui.org)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/12/30/417485.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/2/28/191173.html

Đăng ngày 09-03-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Các bài viết liên quan:

[related_posts_by_tax title=""]

VIDEO GỢI Ý

[youlist randomvid="2ixVsuU5MOw, Ongzpm5qN18, FrPYclwSF_A, nX8VpCywqD0, ZXketPYULb0, Gme6hDduhDQ, o_yK8hgb5-Y, 8PlXEoD-_9U, qDMQPIoSdPs, whmtXT5Zgrk, 8x3SFMa7hP0, jGv3n2Uhi4U" showinfo="1" width="768" height="480" class="youlist" autohide="2" autoplay="0" disablekb="0" theme="dark" modestbranding="0" controls="1" color="red" fs="1" rel="0" start="0" loop="0" iv_load_policy="1" version="3" style="" vq="" nocookie="0" https="1" wmode="" parameters=""]

Hits: 147

Bài nên xem:

Khi bạn hiểu sai về Pháp Luân Công, thì sẽ dẫn đến việc gì?

Đơn giản là - hiểu sai thì sẽ có ứng xử hành động sai, ứng xử hành động sai thì kết quả không tốt cho mình [và kể cả người thân], vì người ta nghĩ gì làm gì thì đều sẽ phát sinh một kết quả về sau, đó là quy luật. Cụ thể việc này ra sao? Các bạn đọc ở vế sau bài viết, chúng tôi cần nói một chút về bối cảnh và đầu đuôi sự việc các bạn mới có thể hiểu hết.

Học viên Pháp Luân Công Việt Nam luyện công (Nguồn ảnh: Internet)

Có một điều mà rất nhiều người vướng phải, ấy là cho rằng Pháp Luân Công là tà đạo, làm chính trị. “Chẳng đúng thế sao, đài báo ti vi, trên mạng trên facebook họ nói đầy đấy thôi, đài báo nhà nước cũng nói đấy thôi”. Bạn nói thể chẳng phải rất ư là định kiến theo số đông và bất công sao? Chúng ta ai cũng nói câu tôi nghe gì cũng là “nghe bằng hai tai” hoặc “không biết thì cũng không nên nghe này kia mà nói lung tung”, nhưng bạn đang dùng hai tai mà nghe mà tin cùng một luồng thông tin nói xấu, trang web và sách của Pháp Luân Công công khai trên mạng, muốn biết tốt xấu thì xem trực tiếp nghe trực tiếp những gì họ học họ làm thì sẽ rõ hết chứ đâu cần nghe qua ai. Là “tà đạo” thì giáo lý việc làm của nó nhất định phải liên quan đến điều ÁC. Là “làm chính trị” thì nó nhất định phải tranh quyền tranh chức hay cái ghế của ai đó, hay là liên quan đảng phái đấu đá,vv… Pháp Luân Công không có những điều này, bạn có thể kiểm chứng bằng việc tìm hiểu những điều họ học tại trang web chính thống của Pháp Luân Công [https://vi.falundafa.org/] có chữ nào là dạy làm ác, có chữ nào là kêu đi làm chính trị đảng phái. Đôi khi chúng ta sống một đời cùng vợ chồng, cha mẹ, thân thiết như vậy nhưng cũng không hiểu hết họ, huống hồ một tình huống mà chúng ta ở ngoài  và nghe qua như Pháp Luân Công.

Nhưng đài báo ti vi nhà nước cũng nói như vậy” - đài báo ti vi nhà nước cũng rất nhiều kênh, có kênh nói có kênh không, đài báo ti vi cũng là người có hiểu đúng và hiểu sai, có người đưa tin sự thật và có người đưa tin theo “ý đồ” của cá nhân người viết, việc ĐCSTQ đàn áp Pháp Luân Công đã cách đây 23 năm [1999], bây giờ họ viết bài cũng chỉ dựa vào tài liệu lượm lặt trên mạng hoặc bên nhà nước TQ đưa qua, đây chẳng khác nào là “lấy “sự thật” được nói ra từ miệng tên giết người cưỡng bức rồi về đưa tin về vụ án mà nó gây ra”, và sự thật mà tên giết người đó nói là nó có lý do hợp lý để giết người và cưỡng bức - trớ trêu thay đây là chỗ mà nhiều người tin theo.

Quay ngược thời gian nói về việc này, HitsLe khi diệt chủng  6 triệu người Do Thái hắn ta cũng làm công tác tuyên truyền, nhiều người dân Đức lúc bấy giờ cũng ủng hộ và đồng quan điểm với nó, nghe nói hắn cũng cho rằng người Do Thái muốn lật đổ và “làm chính trị”. Cho đến hôm nay nhân loại nhìn nhận hắn là kẻ diệt chủng tàn ác và là điển hình của tội ác với nhân loại.

Thời Kmer đỏ thổng trị Campuchia đã gây ra cái chết của ước chừng khoảng 1,4 triệu đến 2,2 triệu người, mà lúc đó tổng số dân của Campuchia chỉ khoảng hơn 7 triệu người, nó đương nhiên cho đài báo tuyên truyền rằng những người bị giết là thành phần "phản đảng, làm chính trị, phản cách mạng" (Khmer đỏ cũng là ĐCS và được Trung Cộng tiếp tay), một kiểu đại loại như thế. Nhân dân Campuchia thời đó cũng nhiều người đồng quan điểm và tin theo tuyên truyền của Pol Pot. Và giờ đây cả thế giới đã phán xử, nhân loại cũng biết về tội ác diệt chủng của nó.

ĐCSTQ đàn áp gia đình học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc (Nguồn ảnh: Chánh Kiến Net)

So sánh về mức độ tàn ác thì ĐCSTQ còn nhỉnh hơn HitLe và PolPot, lý do gì khiến bạn tin vào vu khống của nó về Pháp Luân Công rồi cho rằng Pháp Luân Công là “tà đạo, làm chính trị,vv…” trong khi cha ông của người Việt nhiều người đã chết nơi biển đảo hay biên giới vì đạn dược của Trung Cộng,  rất có thể sẽ rơi vào tình huống của người dân thế giới thời bấy giờ tin và nghe theo tuyên truyền của HitLe hay PolPot trước khi tội ác của nó chưa bị phơi bày.

Lại nói tôi tin vào đài báo của nhà nước Việt Nam chứ chẳng tin vào đài báo ĐCSTQ, đúng rồi, nhiều đài báo láng giềng của Đức cũng đưa tin theo tuyên truyền của HitLe và người dân láng giềng thì tin vào tuyên truyền của nhà nước họ, gián tiếp tin theo thôi.

Dẫn ra các ví dụ trên để nói về cách chúng ta tiếp nhận thông tin đài báo, phải chăng chúng ta có lần đã tự lừa mình theo cách trên khi phán đoán nhận định về một ai đó?

Hiểu về Pháp Luân Công thế nào cho đúng? 

Pháp Luân Công là một môn tu thuộc trường phái Phật, chiểu theo nguyên lý Chân Thiện Nhẫn để tu tâm và hành xử hàng ngày, kèm thêm 5 bài tập nhẹ nhàng giúp nâng cao sức khỏe. Người tu luyện Pháp Luân Công đa phần đạt được lợi ích to lớn về đạo đức và sức khỏe, điều này tạo thành sức hút mạnh mẽ khi vào 1999 đã có 100 triệu người Trung Quốc theo học (1/10 dân số TQ lúc bấy giờ).

Cảnh luyện công của các học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc trước 20 tháng 7 năm 1999 (Ngồn ảnh: Minh Huệ Net)

Việc Giang Trạch Dân và ĐCSTQ đàn áp Pháp Luân Công chủ yếu là vì sự ganh tỵ: 100 triệu là lớn hơn số đảng viên ĐCSTQ thời bấy giờ [70 triệu], nó không chịu được việc có một đoàn thể nào lớn hơn nó. Nó cũng không chịu được khi sách của Pháp Luân Công (cuốn Chuyển Pháp Luân) thì người dân TQ người người tìm đọc, chuyền tay nhau đọc trong khi sách của nó (các sách về đảng) thì phải cưỡng chế nhồi nhét vào đầu người dân. Nó không chịu được vì người học Pháp Luân Công tin Thần kính Phật trong khi nó muốn lòng kính trọng Thần của người dân không được lớn hơn việc tôn thờ nó, nó muốn người dân coi đảng là nhất. Nó ganh tỵ vì người tập Pháp Luân Công lúc đó rất nhiều người tự nguyện làm việc tốt trong khi đảng viên của nó thì thỉnh thoảng mới có một tấm gương người tốt điển hình. Nó [Giang Trạch Dân - tổng bí thư ĐCSTQ lúc bấy giờ] không chịu được việc vợ, cũng như cấp dưới của nó hết lời ca ngợi đức độ của vị Sư phụ Pháp Luân Công, không chịu được việc người dân TQ kính trọng vị thầy của Pháp Luân Công từ tấm lòng trong khi nó là một lãnh tụ lại không có được điều này.

Tất cả điều trên khiến Giang Trạch Dân và ĐCSTQ phát động đàn áp Pháp Luân Công. Có người không thể nào tin được việc một lãnh tụ cấp cao lại đem lòng ganh tỵ và nghe phi lý, chủ yếu là vì họ vốn quan niệm rằng cấp cao là có đạo đức tư cách tốt, trong khi lịch sử nhân loại cho thấy ngay rất nhiều bậc vua chúa gọi là “hôn quân vô đạo”, lãnh đạo cấp cao nhưng nó cũng là người  không phải Thần Phật, là người mà ở vị trí nào mà không giữ được đạo đức thì cũng hành xử tệ thôi, chẳng phải thời hiện nay chúng ta đã chứng kiến rất nhiều tham quan ghế to chức to cũng làm điều xằng bậy đấy sao, núi thì to nhưng không phải không có rắn độc. Việc Giang Trạch Dân và ĐCSTQ đàn áp Pháp Luân Công đã có nhiều quốc gia lên án và truy tố về tội ác này.

Thế giới lên án tội ác của Giang Trạch Dân. Ông ta sẽ bị trừng phạt vì đã đã tiến hành bức hại Pháp Luân Công (Nguồn ảnh: Tinh Hoa)

Khi bạn hiểu sai về Pháp Luân Công, thì sẽ dẫn đến việc gì? Hiểu sai thì sẽ phát sinh ác cảm hoặc thù ghét phỉ báng, hoặc tham gia trực tiếp vào việc phá họ. Nhưng Pháp Luân Công là Phật Pháp, ác cảm hay thù ghét phỉ báng họ cũng chính là đang ác cảm thù ghét phỉ báng đối với Phật Pháp, ứng xử với Phật Pháp cũng tương đương với đang ứng xử với vị Thần vị Phật hoặc đệ tử của họ. Người có đức tin vào Thần Phật ai cũng biết rằng, khi một người thù ghét, xúc phạm, phỉ báng Thần Phật, Phật Pháp [dù chỉ là ý nghĩ trong tâm] thì sẽ tạo thành tội nghiệp to lớn và chịu báo ứng bi thảm vì tội nghiệp này. Có một điều dễ khiến người sai lầm ấy chính là họ không tin vào báo ứng và cho rằng chuyện viển vông mê tín, nói rằng tôi chả thấy ai bị báo ứng cả. Vì sự thật chẳng báo chí hay nhà nước nào đi thống kê “nhân quả báo ứng cả”, và đương sự bị báo ứng lúc đó họ chẳng thể đội mồ dậy nói cho chúng ta nghe, những chuyện nghe được từ dân gian hay người truyền lại thì lại cho là mê tín viển vông. Người Việt nói: “có kiêng có lành”, kính trọng Thần Phật hay tín ngưỡng chân chính thì chẳng mất gì cả, đương nhiên lành mà không có hại, còn việc xúc phạm một tín ngưỡng hoặc đoàn thể tín ngưỡng khác chỉ vì những điều của họ khác với nhận thức của bạn lại là việc rất không nên, có hại, bởi vì họ không tổn gì bạn cả. Nếu mà vô tri hùa theo đám ông mà ứng xử sai với những điều liên quan đến Thần Phật, Phật Pháp, hay cá nhân đoàn thể tín ngưỡng thì lại càng không nên.

Chúng tôi vừa nói cho bạn biết sự thật về Pháp Luân Công và lý do vì sao bạn cần hiểu đúng về nó, mục đích không phải vì để bạn học Pháp Luân Công, mà vì đây là Phật Pháp. Chúng ta không nên thù hận Phật Pháp, nếu không sẽ mang tai họa đến cho bản thân. Và khi nói về tội ác ĐCSTQ đàn áp Pháp Luân Công, thì đương nhiên cần chỉ đích danh kẻ gây tội ác là ai. Chỉ đích danh ĐCSTQ thì phải có chữ “đảng”, có chữ “đảng” trong trường hợp này nào có liên quan gì đến chính trị. Đây cũng chính là điểm mà nhiều người vin vào để nói rằng Pháp Luân Công làm chính trị, chỉ vì có nhắc đến một chữ “đảng”.

Hiểu được rằng Pháp Luân Đại Pháp - Chân Thiện Nhẫn là tốt thì sẽ có được phúc báo và bình an - may mắn (Nguồn ảnh: Pinterest)

Khi bạn hiểu đúng, bạn sẽ không thù ghét ác cảm với Pháp Luân Công, không phỉ báng Phật Pháp, không hùa theo tuyên truyền vu khống của Trung Cộng, sẽ không phải chịu những gì liên quan đến báo ứng đối với việc này. Hàng trăm triệu học viên Pháp Luân Công thường nói điều này, không hùa theo Trung Cộng trong tội ác mà nó làm đối với Pháp Luân Công thì sẽ không bị họa lây khi trời diệt nó. Hiểu được rằng Pháp Luân Đại Pháp - Chân Thiện Nhẫn là tốt thì sẽ có được phúc báo và bình an - may mắn. Chúng tôi chính mong muốn điều này cho bạn và người thân của bạn! Công đạo trong lòng tự bạn soi xét có thể hiểu được!

Tác giả: Pháp đồ

Nếu quý độc giả có câu chuyện hay, bức ảnh đẹp, lời thơ sâu lắng... có ý nguyện cùng chúng tôi gìn giữ những giá trị đạo đức truyền thống. Xin vui lòng gửi về hòm thư: admin@quayvetruyenthong.org

Có thể bạn quan tâm:

BÀI VIẾT XEM NHIỀU