Chủ Nhật, 24 Tháng Chín 2023

Cơ duyên nào khiến Trung Hoa thoát kiếp nạn đại hồng thủy 4000 năm trước?

5000 năm lịch sử thủy triều lên và xuống, bao nền văn minh đã từng một thời huy hoàng đều tan thành mây khói, chỉ có văn minh Trung Hoa không ngừng truyền thừa đến mãi về sau. Hết thảy điều này đều đã được chư Thần an bài kỹ lưỡng.

Cơ duyên nào khiến Trung Hoa thoát kiếp nạn đại hồng thủy 4000 năm trước? - ảnh 1
Trong cơn hồng thủy ngập trời bao phủ rất nhiều núi cao, toàn bộ dân tộc Trung Hoa lại may mắn sống sót, đồng thời bảo tồn được nền văn minh thượng cổ huy hoàng. (Ảnh: Sohu)

Trung Quốc từng sáng tạo ra vạn triều đại huy hoàng thịnh thế, được tôn là “Thiên triều thượng quốc”, văn hóa này ảnh hưởng sâu rộng toàn bộ vùng Đông Á, tạo thành vùng văn hóa Trung Hoa rộng lớn.

Trong tác phẩm “Cửu Bình” có đề cập rằng, đất nước Trung Hoa có lai lịch bất phàm, đã từng thoát khỏi một kiếp nạn đại hồng thủy vào 4000 năm trước. Bài viết dưới đây sẽ phân tích về vấn đề đó.

Quốc gia trung tâm

Hơn 4000 năm trước trên toàn thế giới, hồng thủy ngập trời, khiến cho nhân loại thời đó gần như rơi vào trạng thái hủy diệt hoàn toàn. Trong các ghi chép về trận đại hồng thủy này của tất cả dân tộc, hầu như chỉ còn lại rất ít người may mắn sống sót, giúp nhân chủng đó một lần nữa sinh sôi nảy nở.

Tại Trung Quốc, lúc ấy là vua Nghiêu tại vị. Trong cơn hồng thủy ngập trời bao phủ rất nhiều núi cao, toàn bộ dân tộc Trung Hoa lại may mắn sống sót, đồng thời bảo tồn được nền văn minh thượng cổ huy hoàng, trong đó bao gồm Thái Cực, Hà Đồ, Lạc Thư, Chu Dịch, Bát Quái,…mà người hiện đại ngày nay cũng khó có thể lý giải được.

Trong “Cổ Kim Nhạc Lục” có ghi chép lại, vào thời điểm vua Nghiêu tế trời, chư Thần hiển lộ dạy bảo Nghiêu đế: “Thủy phương chí vi hại, mệnh tử cứu chi”, ý rằng đại hồng thủy nguy hại nhân gian, ngươi phải cứu lấy dân chúng, bởi vậy, từ đó bắt đầu xuất hiện thần tích Đại Vũ trị thủy. Thời đại vua Nghiêu, vua Thuấn, vua Vũ, dân tộc Trung Hoa bắt đầu phục hồi sự thịnh vượng sau sự hủy diệt của cơn đại hồng thủy. Đại Vũ thống trị núi sông, khai sáng hoàn cảnh sinh sống mới cho dân tộc Trung hoa, tồn tại cho tới ngày nay.

Đây là Thần đã dành cho dân tộc Trung Hoa sự chiếu cố đặc thù. Nếu không có Thần bảo hộ, dân tộc Trung Hoa cũng giống như những dân tộc khác, đều không tránh khỏi sự hủy diệt trên phạm vi cả thế giới này. Thần từ trong rất nhiều dân tộc đã đặc biệt chọn lựa dân tộc Trung Hoa, để tiếp thụ văn hóa Thần truyền, cũng được gọi là văn hóa nửa Thần, điều này cũng nhất định là để chuẩn bị cho sự an bài to lớn về sau.

Các triều đại Trung Quốc khác nhau có các biên giới lãnh thổ khác nhau. Thực chất ra, “Trung Quốc” không phải là khái niệm về vị trí địa lý, mà ngụ ý là “Quốc gia ở trung tâm”, vì Thần đã đặt ra sự an bài cho văn hóa Trung Hoa một vị trí, đặc điểm, kết cấu và điều kiện vô cùng ưu ái, thuận lợi nhất trong trời đất.

Trung Hoa là quốc gia trung tâm duy nhất mà Thần đã tuyển định, đến thời mạt thế, pháp của Sáng Thế Chủ sẽ được truyền tại nơi đây. Vì vậy, hết thảy hoàn cảnh tự nhiên, phân bố nhân khẩu, đến tầng thứ thâm sâu của quá trình phát triển lịch sử, xây dựng văn hóa, và cả nhận thức đối với các tôn giáo và pháp môn tu luyện của Trung Quốc, đều do Thần an bài từ trước một cách hệ thống.

Suốt chiều dài lịch sử Trung Hoa, Sáng Thế Chủ chuyển sinh làm Thánh Vương, văn nhân, tăng nhân, đạo sĩ, võ lâm tôn sư, mưu thần, lương tướng, dẫn dắt những sinh mệnh có lai lịch bất phàm, vì dân chúng Thần Châu mà khai sáng hoàn cảnh sinh tồn, quy phạm tiêu chuẩn đạo đức, làm phong phú nội hàm tư tưởng, thiết lập văn hóa chính thống, kiến lập thể chế pháp luật. Bởi vậy, dân tộc Trung Hoa cứ mỗi triều đại thiên tử lại một triều dân chúng, một triều văn hóa, một triều y phục, một triều phong tục, một triều đặc điểm nội hàm, dồn dập kéo đến, rực rỡ như Ngân hà, lan xa bốn biển, uy chấn tám phương, cuối cùng tạo nên toàn bộ nền văn hóa 5000 năm Thần truyền.

Cơ duyên nào khiến Trung Hoa thoát kiếp nạn đại hồng thủy 4000 năm trước? - ảnh 2
Suốt chiều dài lịch sử Trung Hoa, Sáng Thế Chủ chuyển sinh làm Thánh Vương, văn nhân, tăng nhân, đạo sĩ, võ lâm tôn sư, mưu thần, lương tướng, dẫn dắt những sinh mệnh có lai lịch bất phàm, vì dân chúng Thần Châu mà khai sáng hoàn cảnh sinh tồn. (Ảnh: Falunart)

Những nhân vật anh hùng đã lưu danh thiên cổ. Các danh thần như Tần Thủy Hoàng, Hán Vũ Đế, Ngụy Vũ Đế, Gia Cát Võ Hầu, Đường Thái Tông, Thành Cát Tư Hãn, Hốt Tất Liệt, Minh Thành Tổ, Khang Hi đại đế… đã khai mở biên cương, cùng các quốc gia láng giềng, kết duyên với các dân tộc, khiến cho văn hóa truyền thống Trung Hoa lưu truyền lan xa các nước khác.

Thời đại Tần – Hán thống nhất 6 nước, khai phá Tây Vực, Bắc chinh Ô Hoàn, Nam phạt Nam man (người man rợ phương Nam). Thời đại Tấn – Nam Bắc triều, y phục được truyền về phía nam, năm dân tộc phía Bắc và Tây Bắc sát nhập vào Trung Nguyên. Vào thời Ngũ Đại Tùy Đường, các dân tộc xung quanh hoặc xưng thuộc địa, cống nạp, hoặc giao tranh, kết thông gia, hoặc du học, thông thương, dùng các loại hình thức để tạo mối quan hệ với Trung Nguyên.

Hai triều Tống, Khiết Đan, dân tộc Nữ Chân quật khởi, Liêu Tống, Kim Tống tranh nhau kế tục. Thành Cát Tư Hãn thống nhất sa mạc rộng lớn, viễn chinh tới châu Âu; Minh Thành Tổ phái người vượt biển… Đủ loại hành động kinh thiên địa, quỷ thần khiếp đảm; nhìn tưởng như không có sắp đặt, kỳ thực đều có sự an bài; nhìn như ngẫu nhiên, kỳ thực đều là tất nhiên.

Thần không muốn lạc mất đi chúng sinh nào, vì thế có chủ đích an bài cho văn hóa truyền thống Trung Hoa lan rộng ra thế giới, để đặt nền tảng cho người dân toàn thế giới đều nhận được những giá trị đã phổ truyền ở nhân gian.

Thần Châu là một võ đài lớn, một người diễn xong, vị khác lại đăng đài, người diễn kịch đến mức hồn nhiên quên mình, người xem kịch càng xem càng như say như mê. Vở kịch lớn ngàn đời này chứa đựng đằng sau nó nội hàm thâm thúy, bất tri bất giác thâm nhập sâu vào huyết mạch của người dân Thần Châu, thông qua 5000 năm liên tục được cẩn thận ghi chép, rồi lưu lại cho đời sau, giúp đạo đức của nhân loại được bảo trì ở một mức độ nhất định, không dễ dàng bị trượt dốc quá sớm.

Vạn kiếp bất diệt

Truyền thống văn hóa Trung Hoa dưới sự bảo hộ của Thần, trải qua mấy ngàn năm không bị suy yếu, mãi cho đến giữa thế kỷ 19, khi văn minh phương Tây với cuộc cách mạng công nghiệp tạo ra những kỹ thuật ưu thế, đã gây ra “sự biến hóa tình thế chưa từng có trong mấy ngàn năm qua”. Từ đó về sau, đất nước Trung Hoa trở nên loạn lạc, thừa lúc này, âm linh từ phía Tây mượn cơ hội tiến nhập vào. Văn hóa trung Hoa bị hoành hành tàn phá, rụng rơi trôi dạt, rơi vào tình thế nguy hiểm.

Nhiều năm qua, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) tiến hành các cuộc vận động chính trị và đại nạn Cách mạng Văn hóa suốt 10 năm, với đủ loại trấn áp bạo lực làm bại hoại tôn giáo, xóa bỏ tín ngưỡng. Thêm vào đó, “văn hóa Đảng”, “học thuyết vô thần luận” được rót vào nền giáo dục, cả thế hệ thanh niên đã sớm không còn tin vào Phật Đạo Thần, cả thế hệ lớn tuổi chỉ biết nín lặng như hến, bị tàn sát, trấn áp mà mất đi sự can đảm; các kiến trúc truyền thống, cổ tích, miếu tự, khí vật, văn vật cổ… bị hủy đi, quan hệ Thần – Nhân bị cắt đứt.

Cơ duyên nào khiến Trung Hoa thoát kiếp nạn đại hồng thủy 4000 năm trước? - ảnh 3
Nhiều năm qua, ĐCSTQ tiến hành các cuộc vận động chính trị và đại nạn Cách mạng Văn hóa suốt 10 năm, với đủ loại trấn áp bạo lực làm bại hoại tôn giáo, xóa bỏ tín ngưỡng. (Ảnh: kknews)

Mặc dù các môn phái Nho – Thích – Đạo giáo đã bị hủy hoại, không có nghĩa là người đời không thể thức tỉnh trước tiếng gọi của Thần. Những gì được Thần cất trong nền văn hóa truyền thống Trung Hoa cùng với sức sống ngoan cường đã hiển lộ ra.

Từ sau Cách mạng Văn hóa, tín ngưỡng của người Trung Quốc hầu như không còn, tinh thần trống rỗng, đời sống văn hóa nghèo nàn cực độ. Nhưng con người hễ nghe đến “Dương Gia Tướng”, “Nhạc Phi Truyền”, “Tam Quốc”, “Thủy Hử”, những cái tên này vừa được truyền hình đưa ra, thì ngay sau đó, cả một quãng thời gian phố phường yên ắng, nhà nhà nâng cao tinh thần, sống biết luật nhân quả, ngay cả cảnh sát cũng không cần làm nhiệm vụ. Chính là nền văn hóa Thần truyền tích lũy từ mấy ngàn năm đã hồi tỉnh lại chính niệm trong tâm và trong trí nhớ từ xa xưa của con người.

Con người vì sao lại kính nể chữ “Nghĩa” trong “Tam Quốc Diễn Nghĩa”?

Con người hiện tại nhắc đến chữ “Nghĩa”, lập tức nghĩ đến chữ “Nghĩa” trong thời đại Tam Quốc. Ba vị anh hùng Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi, vì “nghĩa” kết bái huynh đệ, khiến cho vô số người đời sau ngưỡng mộ, noi theo trọng nghĩa xem nhẹ lợi, xả thân vì nghĩa, sự tích này được người đời kể mãi.

Gia Cát Lượng phò trợ Lưu Bị, “Cúc cung tận tụy, chỉ chết mới dừng”, trở thành tấm gương mẫu mực cho trung thần đời sau, có thể nói là thiên cổ đệ nhất hiền tướng. Ngụy Vũ đại đế Tào Tháo ban ngày giảng võ sách, đêm đọc kinh truyện, lập kế hoạch quyết thắng, thống nhất phương Bắc; biết Lưu Bị là anh hùng, cũng không giậu đổ bìm leo; biết giữ chữ tín, phóng thích Quan Vũ; dùng nghĩa quân thần thu phục được lòng dân. Trong suốt cả trăm năm của Tam Quốc, chữ “Nghĩa” được ghi lại đậm nét quy phạm đạo đức và phẩm chất của thế nhân trong nền văn hóa truyền thống 5000 năm của Hoa Hạ.

Con người đối với sự trung thành của Dương Lục Lang, Nhạc Phi vì sao cảm động đến vậy?

Bắc Tống có Lục Lang uy chấn khắp nơi, Dương môn nữ tướng giết địch đền nợ nước làm rung động đến tâm can. Triều đại Nam Tống có Nhạc Phi thân chinh cả trăm trận chiến, chưa từng thua trận. Chỉ tiếc khi tiến thẳng vào đảo Hoàng Long để khôi phục giang sơn, đã bị gian thần Tần Cối làm hại, chết thảm ở đình Phong Ba. Lục Lang, Nhạc Phi là những sự tích thiên cổ được truyền xướng, dù cho dân chúng không biết chữ, không đọc được sách sử, cũng có thể thông qua nghe sách xem kịch, nhận biết gian tà, kính nể trung thần, truyền miệng cho nhau mà giáo dục đời sau.

Cơ duyên nào khiến Trung Hoa thoát kiếp nạn đại hồng thủy 4000 năm trước? - ảnh 4
Nhạc Phi, vị tướng quân lỗi lạc của Trung Hoa là một huyền thoại về lòng tận trung báo quốc khiến ngàn đời ca tụng. (Ảnh: sohu)

Trong sự hưng thịnh, suy tàn, vinh nhục của nền văn hóa 5000 năm Trung Hoa mà diễn dịch ra, từng màn kịch đều kinh tâm động phách, cốt truyện khiến cho người người rung động, không chỉ khiến cho người đời có thể nhận thức được thiện ác, đúng sai, phân biệt được thật giả, biết trung và gian, bảo toàn được chính khí cương trực của văn hóa cổ Trung Hoa. Trong tâm tưởng của người đời sau, trên tinh thần, từ trong nhận thức, trong huyết mạch đã lưu lại dấu ấn không cách nào phai mờ, cho dù chính phủ Trung Quốc đàn áp, lừa gạt, cũng không thể bóp chết một cơ hội phục sinh trong tim mỗi con người.

Lời kết

Thế giới bảy tỷ chúng sinh, cũng không phải mọi người đều tin tôn giáo, cũng không phải là mọi người đều tin Thần. Sáng Thế Chủ không muốn để rơi mất một ai, nhưng con người không được để đạo đức trượt dốc, mới xứng làm người. Đây cũng là điều mà Thần của rất nhiều tôn giáo trên thế giới đều khuyên bảo con người một lần nữa, cần phải giữ được chuẩn mực đạo đức, chờ đợi Thần quay trở về.

Đạo đức của người đã trượt dốc đến bờ sắp sụp đổ, tức là thời điểm tai hoạ sẽ đến. Mà lúc này, chỉ có Thần mới có thể đưa ra cánh tay to lớn làm chủ trời đất, xoay chuyển càn khôn, cứu vớt người tốt ra khỏi nguy nan cuối cùng.

Thần vì người mà đặt trụ cột cho đạo đức trong nền văn hóa thâm sâu, vì con người mà trải sẵn con đường hồi sinh, để lúc nhân loại trong thời khắc nguy nan nhất, có thể nghe hiểu được thiên cơ mà Thần đã khai thị, cũng là cách cứu trợ duy nhất. Việc phá hoại con đường cứu người này chính là đang hủy hoại nhân loại.

ĐCSTQ trong các cuộc vận động chính trị đã sử dụng trăm phương ngàn kế để hủy diệt nền văn hóa truyền thống Trung Hoa, chính là muốn khiến con người tại bờ vực đạo đức sụp đổ, trong thời khắc nguy nan trước mắt, mà cự tuyệt tất cả các con đường thoát. Khi người đời đánh mất loại văn hóa này, cùng những phẩm hạnh đạo đức vốn đã được hun đúc, giáo hóa, vậy thì con người sẽ không cách nào hiểu được sự kiện Thần tới độ nhân và Pháp mà Ngài sẽ truyền, sẽ mất đi cơ duyên cuối cùng được cứu thoát.

Văn hóa truyền thống Trung Hoa là do Sáng Thế Chủ vì cứu độ chúng sinh mà đích thân đặt định. Đây chính là mục đích và sự an bài đặc thù của văn hóa Trung Hoa.

Natalie (dịch)

Nguồn: tinhhoa.net

Các bài viết liên quan:

[related_posts_by_tax title=""]

VIDEO GỢI Ý

[youlist randomvid="2ixVsuU5MOw, Ongzpm5qN18, FrPYclwSF_A, nX8VpCywqD0, ZXketPYULb0, Gme6hDduhDQ, o_yK8hgb5-Y, 8PlXEoD-_9U, qDMQPIoSdPs, whmtXT5Zgrk, 8x3SFMa7hP0, jGv3n2Uhi4U" showinfo="1" width="768" height="480" class="youlist" autohide="2" autoplay="0" disablekb="0" theme="dark" modestbranding="0" controls="1" color="red" fs="1" rel="0" start="0" loop="0" iv_load_policy="1" version="3" style="" vq="" nocookie="0" https="1" wmode="" parameters=""]

Hits: 13

Bài nên xem:

Khi bạn hiểu sai về Pháp Luân Công, thì sẽ dẫn đến việc gì?

Đơn giản là - hiểu sai thì sẽ có ứng xử hành động sai, ứng xử hành động sai thì kết quả không tốt cho mình [và kể cả người thân], vì người ta nghĩ gì làm gì thì đều sẽ phát sinh một kết quả về sau, đó là quy luật. Cụ thể việc này ra sao? Các bạn đọc ở vế sau bài viết, chúng tôi cần nói một chút về bối cảnh và đầu đuôi sự việc các bạn mới có thể hiểu hết.

Học viên Pháp Luân Công Việt Nam luyện công (Nguồn ảnh: Internet)

Có một điều mà rất nhiều người vướng phải, ấy là cho rằng Pháp Luân Công là tà đạo, làm chính trị. “Chẳng đúng thế sao, đài báo ti vi, trên mạng trên facebook họ nói đầy đấy thôi, đài báo nhà nước cũng nói đấy thôi”. Bạn nói thể chẳng phải rất ư là định kiến theo số đông và bất công sao? Chúng ta ai cũng nói câu tôi nghe gì cũng là “nghe bằng hai tai” hoặc “không biết thì cũng không nên nghe này kia mà nói lung tung”, nhưng bạn đang dùng hai tai mà nghe mà tin cùng một luồng thông tin nói xấu, trang web và sách của Pháp Luân Công công khai trên mạng, muốn biết tốt xấu thì xem trực tiếp nghe trực tiếp những gì họ học họ làm thì sẽ rõ hết chứ đâu cần nghe qua ai. Là “tà đạo” thì giáo lý việc làm của nó nhất định phải liên quan đến điều ÁC. Là “làm chính trị” thì nó nhất định phải tranh quyền tranh chức hay cái ghế của ai đó, hay là liên quan đảng phái đấu đá,vv… Pháp Luân Công không có những điều này, bạn có thể kiểm chứng bằng việc tìm hiểu những điều họ học tại trang web chính thống của Pháp Luân Công [https://vi.falundafa.org/] có chữ nào là dạy làm ác, có chữ nào là kêu đi làm chính trị đảng phái. Đôi khi chúng ta sống một đời cùng vợ chồng, cha mẹ, thân thiết như vậy nhưng cũng không hiểu hết họ, huống hồ một tình huống mà chúng ta ở ngoài  và nghe qua như Pháp Luân Công.

Nhưng đài báo ti vi nhà nước cũng nói như vậy” - đài báo ti vi nhà nước cũng rất nhiều kênh, có kênh nói có kênh không, đài báo ti vi cũng là người có hiểu đúng và hiểu sai, có người đưa tin sự thật và có người đưa tin theo “ý đồ” của cá nhân người viết, việc ĐCSTQ đàn áp Pháp Luân Công đã cách đây 23 năm [1999], bây giờ họ viết bài cũng chỉ dựa vào tài liệu lượm lặt trên mạng hoặc bên nhà nước TQ đưa qua, đây chẳng khác nào là “lấy “sự thật” được nói ra từ miệng tên giết người cưỡng bức rồi về đưa tin về vụ án mà nó gây ra”, và sự thật mà tên giết người đó nói là nó có lý do hợp lý để giết người và cưỡng bức - trớ trêu thay đây là chỗ mà nhiều người tin theo.

Quay ngược thời gian nói về việc này, HitsLe khi diệt chủng  6 triệu người Do Thái hắn ta cũng làm công tác tuyên truyền, nhiều người dân Đức lúc bấy giờ cũng ủng hộ và đồng quan điểm với nó, nghe nói hắn cũng cho rằng người Do Thái muốn lật đổ và “làm chính trị”. Cho đến hôm nay nhân loại nhìn nhận hắn là kẻ diệt chủng tàn ác và là điển hình của tội ác với nhân loại.

Thời Kmer đỏ thổng trị Campuchia đã gây ra cái chết của ước chừng khoảng 1,4 triệu đến 2,2 triệu người, mà lúc đó tổng số dân của Campuchia chỉ khoảng hơn 7 triệu người, nó đương nhiên cho đài báo tuyên truyền rằng những người bị giết là thành phần "phản đảng, làm chính trị, phản cách mạng" (Khmer đỏ cũng là ĐCS và được Trung Cộng tiếp tay), một kiểu đại loại như thế. Nhân dân Campuchia thời đó cũng nhiều người đồng quan điểm và tin theo tuyên truyền của Pol Pot. Và giờ đây cả thế giới đã phán xử, nhân loại cũng biết về tội ác diệt chủng của nó.

ĐCSTQ đàn áp gia đình học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc (Nguồn ảnh: Chánh Kiến Net)

So sánh về mức độ tàn ác thì ĐCSTQ còn nhỉnh hơn HitLe và PolPot, lý do gì khiến bạn tin vào vu khống của nó về Pháp Luân Công rồi cho rằng Pháp Luân Công là “tà đạo, làm chính trị,vv…” trong khi cha ông của người Việt nhiều người đã chết nơi biển đảo hay biên giới vì đạn dược của Trung Cộng,  rất có thể sẽ rơi vào tình huống của người dân thế giới thời bấy giờ tin và nghe theo tuyên truyền của HitLe hay PolPot trước khi tội ác của nó chưa bị phơi bày.

Lại nói tôi tin vào đài báo của nhà nước Việt Nam chứ chẳng tin vào đài báo ĐCSTQ, đúng rồi, nhiều đài báo láng giềng của Đức cũng đưa tin theo tuyên truyền của HitLe và người dân láng giềng thì tin vào tuyên truyền của nhà nước họ, gián tiếp tin theo thôi.

Dẫn ra các ví dụ trên để nói về cách chúng ta tiếp nhận thông tin đài báo, phải chăng chúng ta có lần đã tự lừa mình theo cách trên khi phán đoán nhận định về một ai đó?

Hiểu về Pháp Luân Công thế nào cho đúng? 

Pháp Luân Công là một môn tu thuộc trường phái Phật, chiểu theo nguyên lý Chân Thiện Nhẫn để tu tâm và hành xử hàng ngày, kèm thêm 5 bài tập nhẹ nhàng giúp nâng cao sức khỏe. Người tu luyện Pháp Luân Công đa phần đạt được lợi ích to lớn về đạo đức và sức khỏe, điều này tạo thành sức hút mạnh mẽ khi vào 1999 đã có 100 triệu người Trung Quốc theo học (1/10 dân số TQ lúc bấy giờ).

Cảnh luyện công của các học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc trước 20 tháng 7 năm 1999 (Ngồn ảnh: Minh Huệ Net)

Việc Giang Trạch Dân và ĐCSTQ đàn áp Pháp Luân Công chủ yếu là vì sự ganh tỵ: 100 triệu là lớn hơn số đảng viên ĐCSTQ thời bấy giờ [70 triệu], nó không chịu được việc có một đoàn thể nào lớn hơn nó. Nó cũng không chịu được khi sách của Pháp Luân Công (cuốn Chuyển Pháp Luân) thì người dân TQ người người tìm đọc, chuyền tay nhau đọc trong khi sách của nó (các sách về đảng) thì phải cưỡng chế nhồi nhét vào đầu người dân. Nó không chịu được vì người học Pháp Luân Công tin Thần kính Phật trong khi nó muốn lòng kính trọng Thần của người dân không được lớn hơn việc tôn thờ nó, nó muốn người dân coi đảng là nhất. Nó ganh tỵ vì người tập Pháp Luân Công lúc đó rất nhiều người tự nguyện làm việc tốt trong khi đảng viên của nó thì thỉnh thoảng mới có một tấm gương người tốt điển hình. Nó [Giang Trạch Dân - tổng bí thư ĐCSTQ lúc bấy giờ] không chịu được việc vợ, cũng như cấp dưới của nó hết lời ca ngợi đức độ của vị Sư phụ Pháp Luân Công, không chịu được việc người dân TQ kính trọng vị thầy của Pháp Luân Công từ tấm lòng trong khi nó là một lãnh tụ lại không có được điều này.

Tất cả điều trên khiến Giang Trạch Dân và ĐCSTQ phát động đàn áp Pháp Luân Công. Có người không thể nào tin được việc một lãnh tụ cấp cao lại đem lòng ganh tỵ và nghe phi lý, chủ yếu là vì họ vốn quan niệm rằng cấp cao là có đạo đức tư cách tốt, trong khi lịch sử nhân loại cho thấy ngay rất nhiều bậc vua chúa gọi là “hôn quân vô đạo”, lãnh đạo cấp cao nhưng nó cũng là người  không phải Thần Phật, là người mà ở vị trí nào mà không giữ được đạo đức thì cũng hành xử tệ thôi, chẳng phải thời hiện nay chúng ta đã chứng kiến rất nhiều tham quan ghế to chức to cũng làm điều xằng bậy đấy sao, núi thì to nhưng không phải không có rắn độc. Việc Giang Trạch Dân và ĐCSTQ đàn áp Pháp Luân Công đã có nhiều quốc gia lên án và truy tố về tội ác này.

Thế giới lên án tội ác của Giang Trạch Dân. Ông ta sẽ bị trừng phạt vì đã đã tiến hành bức hại Pháp Luân Công (Nguồn ảnh: Tinh Hoa)

Khi bạn hiểu sai về Pháp Luân Công, thì sẽ dẫn đến việc gì? Hiểu sai thì sẽ phát sinh ác cảm hoặc thù ghét phỉ báng, hoặc tham gia trực tiếp vào việc phá họ. Nhưng Pháp Luân Công là Phật Pháp, ác cảm hay thù ghét phỉ báng họ cũng chính là đang ác cảm thù ghét phỉ báng đối với Phật Pháp, ứng xử với Phật Pháp cũng tương đương với đang ứng xử với vị Thần vị Phật hoặc đệ tử của họ. Người có đức tin vào Thần Phật ai cũng biết rằng, khi một người thù ghét, xúc phạm, phỉ báng Thần Phật, Phật Pháp [dù chỉ là ý nghĩ trong tâm] thì sẽ tạo thành tội nghiệp to lớn và chịu báo ứng bi thảm vì tội nghiệp này. Có một điều dễ khiến người sai lầm ấy chính là họ không tin vào báo ứng và cho rằng chuyện viển vông mê tín, nói rằng tôi chả thấy ai bị báo ứng cả. Vì sự thật chẳng báo chí hay nhà nước nào đi thống kê “nhân quả báo ứng cả”, và đương sự bị báo ứng lúc đó họ chẳng thể đội mồ dậy nói cho chúng ta nghe, những chuyện nghe được từ dân gian hay người truyền lại thì lại cho là mê tín viển vông. Người Việt nói: “có kiêng có lành”, kính trọng Thần Phật hay tín ngưỡng chân chính thì chẳng mất gì cả, đương nhiên lành mà không có hại, còn việc xúc phạm một tín ngưỡng hoặc đoàn thể tín ngưỡng khác chỉ vì những điều của họ khác với nhận thức của bạn lại là việc rất không nên, có hại, bởi vì họ không tổn gì bạn cả. Nếu mà vô tri hùa theo đám ông mà ứng xử sai với những điều liên quan đến Thần Phật, Phật Pháp, hay cá nhân đoàn thể tín ngưỡng thì lại càng không nên.

Chúng tôi vừa nói cho bạn biết sự thật về Pháp Luân Công và lý do vì sao bạn cần hiểu đúng về nó, mục đích không phải vì để bạn học Pháp Luân Công, mà vì đây là Phật Pháp. Chúng ta không nên thù hận Phật Pháp, nếu không sẽ mang tai họa đến cho bản thân. Và khi nói về tội ác ĐCSTQ đàn áp Pháp Luân Công, thì đương nhiên cần chỉ đích danh kẻ gây tội ác là ai. Chỉ đích danh ĐCSTQ thì phải có chữ “đảng”, có chữ “đảng” trong trường hợp này nào có liên quan gì đến chính trị. Đây cũng chính là điểm mà nhiều người vin vào để nói rằng Pháp Luân Công làm chính trị, chỉ vì có nhắc đến một chữ “đảng”.

Hiểu được rằng Pháp Luân Đại Pháp - Chân Thiện Nhẫn là tốt thì sẽ có được phúc báo và bình an - may mắn (Nguồn ảnh: Pinterest)

Khi bạn hiểu đúng, bạn sẽ không thù ghét ác cảm với Pháp Luân Công, không phỉ báng Phật Pháp, không hùa theo tuyên truyền vu khống của Trung Cộng, sẽ không phải chịu những gì liên quan đến báo ứng đối với việc này. Hàng trăm triệu học viên Pháp Luân Công thường nói điều này, không hùa theo Trung Cộng trong tội ác mà nó làm đối với Pháp Luân Công thì sẽ không bị họa lây khi trời diệt nó. Hiểu được rằng Pháp Luân Đại Pháp - Chân Thiện Nhẫn là tốt thì sẽ có được phúc báo và bình an - may mắn. Chúng tôi chính mong muốn điều này cho bạn và người thân của bạn! Công đạo trong lòng tự bạn soi xét có thể hiểu được!

Tác giả: Pháp đồ

Nếu quý độc giả có câu chuyện hay, bức ảnh đẹp, lời thơ sâu lắng... có ý nguyện cùng chúng tôi gìn giữ những giá trị đạo đức truyền thống. Xin vui lòng gửi về hòm thư: admin@quayvetruyenthong.org

Có thể bạn quan tâm:

BÀI VIẾT XEM NHIỀU